TỨ PHẦN LUẬT

BA-DẬT-ĐỀ

ĐIỀU 121

A. DUYÊN KHỞI

1. ĐỘ THIẾU NỮ

Một thời, đức Phật ở trong vườn Cấp-cô-độc, rừng cây Kỳ-đà, tại nước Xá-vệ. Bấy giờ có các tỳ-kheo-ni nghe Phật chế giới được phép độ người, vội độ đồng nữ nhỏ tuổi, không biết họ có tâm dục hay không có tâm dục. Sau đó họ cùng nam tử có tâm nhiễm ô cùng đứng cùng nói chuyện đùa giỡn.

Các tỳ-kheo-ni nghe, trong đó có vị thiểu dục tri túc, sống hạnh đầu-đà, ưa học giới, biết tàm quý, hiềm trách các tỳ-kheo-ni rằng: «Đức Thế tôn chế giới cho phép độ người, tại sao các cô lại độ đồng nữ nhỏ tuổi? Chúng cùng nam nữ có tâm nhiễm ô, cùng đứng cùng nói chuyện đùa giỡn?»

Tỳ-kheo-ni bạch với các tỳ-kheo. Các tỳ-kheo đến bạch lên đức Phật. Đức Phật dùng nhơn duyên này tập hợp Tăng tỳ-kheo, quở trách các tỳ-kheo-ni rằng:

«Cô làm điều sai trái, chẳng phải oai nghi, chẳng phải pháp sa-môn, chẳng phải tịnh hạnh, chẳng phải hạnh tùy thuận, làm việc không nên làm. Tại sao các cô độ đồng nữ nhỏ tuổi, không biết họ có tâm nhiễm ô hay không có tâm nhiễm ô. Sau đó họ cùng với nam tử có tâm nhiễm ô cùng đứng cùng nói chuyện đùa giỡn?»

Dùng vô số phương tiện quở trách tỳ-kheo-ni rồi, đức Phật bảo các tỳ-kheo-ni rằng:

2. THẾ PHÁT

«Các cô lắng nghe, nếu muốn cạo tóc cho người được độ ở trong chùa, thì phải nói cho tất cả ni Tăng biết. Hoặc tác bạch rồi, sau đó mới cạo tóc. Văn tác bạch như vầy:

«Đại tỉ Tăng xin lắng nghe! Đồng nữ này tên là… đến cầu cạo tóc với tỳ-kheo-ni tên… Nếu thời gian thích hợp đối với Tăng, Tăng chấp thuận, cho đồng nữ tên… cạo tóc. Đây là lời tác bạch.»

Tác bạch như vậy rồi mới cho cạo tóc.

Nếu muốn cho xuất gia ở trong chùa phải nói cho tất cả ni Tăng biết. Nếu tác bạch rồi mới cho xuất gia, thì văn tác bạch như sau:

«Đại tỷ Tăng xin lắng nghe! Người nữ này tên là… đến cầu xuất gia với… Nếu thời gian thích hợp đối với Tăng, Tăng chấp thuận cho người nữ trên… xuất gia. Đây là lời tác bạch.»

Tác bạch như vậy rồi mới cho xuất gia.

3. TRUYỀN GIỚI SA-DI-NI

Tác bạch cho xuất gia như vậy, cho cạo tóc, mặc áo ca-sa rồi, bảo họ quỳ gối, chắp tay, bạch như vầy:

«Con tên là… quy y Phật, quy y Pháp, quy y Tăng. Con ở trong giáo pháp của đức Như lai, cầu xin xuất gia theo Hòa thượng ni tên là… Đức Như lai Chí chơn, Đẳng chánh giác là Thế tôn của con.» (Lần thứ hai, thứ ba cũng bạch như vậy).

«Con tên là… đã quy y Phật rồi, đã quy y Pháp rồi, đã quy y Tăng rồi. Con ở trong giáo pháp của đức Như lai, cầu xin xuất gia theo Hòa thượng ni tên… Đức Như lai Chí chơn, Đẳng chánh giác là Thế tôn của con.» (Lần thứ hai, lần thứ ba cũng bạch như vậy).

Tiếp theo cho thọ giới:

«Suốt đời không sát sanh là giới của sa-di-ni. Ngươi có thể giữ được không?»

Nếu giữ được thì trả lời: «Được.»

«Suốt đời không ăn trộm là giới của sa-di-ni. Ngươi có thể giữ được không?»

Nếu giữ được thì trả lời: «Được.»

«Suốt đời không dâm dục là giới của sa-di-ni. Ngươi có thể giữ được không?»

Nếu giữ được thì trả lời: «Được.»

«Suốt đời không nói dối là giới của sa-di-ni. Ngươi có thể giữ được không?»

Nếu giữ được thì trả lời: «Được.»

«Suốt đời không uống rượu là giới của sa-di-ni. Ngươi có thể giữ được không?»

Nếu giữ được thì trả lời: «Được.»

«Suốt đời không đeo hương hoa anh lạc là giới của sa-di-ni. Ngươi có thể giữ được không?»

Nếu giữ được thì trả lời: «Được.»

«Suốt đời không ca múa, kỹ nhạc, không được xem, nghe là giới của sa-di-ni. Ngươi có thể giữ được không?»

Nếu giữ được thì trả lời: «Được.»

«Suốt đời không ngồi trên giường cao rộng lớn là giới của sa-di-ni. Ngươi có thể giữ được không?»

Nếu giữ được thì trả lời: «Được.»

«Suốt đời không ăn phi thời là giới của sa-di-ni. Ngươi có thể giữ được không?»

Nếu giữ được thì trả lời: «Được.»

«Suốt đời không cầm vàng bạc, tiền là giới của sa-di-ni. Ngươi có thể giữ được không?»

Nếu giữ được thì trả lời: «Được.»

«Mười giới như vậy của sa-di-ni. Ngươi có thể giữ được không?»

Nếu giữ được thì trả lời: «Được.»

4. THỌ HỌC GIỚI

Từ nay về sau cho phép đồng nữ 18 tuổi, hai năm học giới, tuổi đủ 20 được trao cho giới cụ túc bằng pháp bạch tứ yết-ma. Nên nói giới như vầy:

Sa-di-ni phải đến giữa Tăng, trống vai bên hữu, cởi bỏ giày dép, kính lễ sát chân chúng tỳ-kheo-ni Tăng, đầu gối bên hữu chấm đất, chắp tay nói lời tác bạch như vầy:

«Đại tỉ Tăng xin lắng nghe! Con sa-di-ni tên là…, nay đến giữa Tăng xin hai năm học giới. Tỳ-kheo-ni tên… làm Hòa thượng. Xin Tăng cho con hai năm học giới, từ mẫn cố.» (Lần thứ hai, lần thứ ba cũng bạch như vậy).

Rồi sa-di-ni phải đến chỗ mắt thấy mà tai không nghe. Trong chúng tỳ-kheo-ni sai một vị có khả năng tác pháp yết-ma, dựa theo sự việc trên tác bạch như vầy:

«Đại tỉ Tăng xin lắng nghe! Sa-di-ni kia tên là…, nay đến giữa Tăng xin hai năm học giới. Tỳ-kheo-ni tên là… làm Hòa thượng. Nếu thời gian thích hợp đối với Tăng, Tăng chấp thuận, cho sa-di-ni tên là… hai năm học giới, Tỳ-kheo-ni… làm hòa thượng. Đây là lời tác bạch.

«Đại tỉ Tăng xin lắng nghe! Sa-di-ni kia tên là…, đến trước Tăng xin hai năm học giới. Tỳ-kheo-ni… làm Hòa thượng. Nay Tăng cho sa-di-ni tên là… hai năm học giới. Tỳ-kheo-ni… làm hòa thượng. Các đại tỉ nào chấp thuận, Tăng cho sa-di-ni tên là… kia hai năm học giới. Tỳ-kheo-ni… làm Hòa thượng thì im lặng. Vị nào không đồng ý xin nói. Đây là lời yết-ma lần thứ nhất.» (lần thứ hai, lần thứ ba cũng nói như vậy).

«Tăng đã chấp thuận cho sa-di-ni tên là… hai năm học giới. Tỳ-kheo-ni… làm Hòa thượng. Tăng chấp thuận nên im lặng. Việc này được ghi nhận như vậy.»

Thức-xoa-ma-na kia cần phải học tất cả giới, trừ điều «tự tay lấy thức ăn, trao thức ăn cho người.» Đương sự học giới hai năm rồi, tuổi đủ 20, nên trao cho giới cụ túc bằng pháp bạch tứ yết-ma.

«Từ nay về sau, Ta vì các tỳ-kheo-ni kiết giới gồm mười cú nghĩa, cho đến câu chánh pháp cửu trụ.»

Muốn nói giới nên nói như vầy:

Tỳ-kheo-ni nào, đồng nữ tuổi mười tám, cho hai năm học giới, hai mươi tuổi, mới cho thọ giới cụ túc. Tỳ-kheo-ni nào người nữ không đủ hai mươi tuổi mà cho thọ giới cụ túc, ba-dật-đề.

Thế tôn vì các tỳ-kheo-ni kiết giới như vậy. Bấy giờ các tỳ-kheo-ni không biết người nữ đủ hai mươi tuổi hay không, sau mới biết là không đủ nên có vị tác pháp sám ba-dật-đề, hoặc nghi. Phật dạy:

«Không biết thì không phạm.»

Từ nay về sau nên nói giới như vầy:

Tỳ-kheo-ni nào, biết không đủ hai mươi tuổi mà cho thọ giới cụ túc, ba-dật-đề.

B. GIỚI TƯỚNG

Tỳ-kheo-ni: nghĩa như trên

Tỳ-kheo-ni biết người không đủ hai mươi tuổi mà trao cho thọ giới cụ túc, ba lần yết-ma xong, Hòa thượng ni, ba-dật-đề. Hai lần yết-ma xong, ba đột-kiết-la. Một lần yết-ma xong, hai đột-kiết-la. Bạch xong, phạm một đột-kiết-la. Bạch chưa xong, một đột-kiết-la. Trước khi chưa bạch, tập chúng, chúng đủ, tất cả đều đột-kiết-la.

Tỳ-kheo, đột-kiết-la. Đó gọi là phạm.

Sự không phạm: đương sự tuổi đủ mười tám, cho hai năm học giới, đủ hai mươi tuổi, trao cho thọ giới cụ túc; hoặc không biết hay đương sự tự nói đủ hai mươi tuổi; hoặc tin lời người đáng tin, hay tin cha mẹ họ nói. Nếu sau khi thọ giới rồi nghi, nên tính luôn tháng trong thai, tính tháng nhuận, tính mỗi 14 ngày thuyết giới cho đủ thì không phạm.

Người không phạm: phạm lần đầu tiên khi chưa chế giới; si cuồng, loạn tâm, thống não, bức bách.